RMG Technologies Vietnam

Bếp Yêu Thương Tương Trợ Tinh Thần Thép
Bếp Yêu Thương Tương Trợ Tinh Thần Thép
03/11/2021

Bếp Yêu Thương Tương Trợ Tinh Thần Thép

Helloooo mọi người...

Là tôi đây...

Chắc đây là lần đâu tiên mọi người nghe tôi kể chuyện chắc khó đoán tôi là ai lắm phải không. Uhmm điều đó không quan trọng và hấp dẫn bằng một nơi mà tôi sẽ dẫn dắt mọi người đến qua bằng lời kể của tôi đâu, nào..chúng ta cùng đi thôi!

À mà khoang, để tôi mở miếng nhạc cho hấp dẫn nghen!

Đó đó! thấy cánh cổng đen đen trước mặt có chữ RMG chà bá mà tôi sắp quẹo vào không, đây là nơi mà mỗi sớm thức dậy tôi đều phải đến làm việc, chắc mọi người đang thắc mắc tại sao hôm nay tôi đem theo nhiều đồ theo đến vậy phải không?  không giấu gì mọi người là tôi phải cách ly tại chổ, mọi người nghe có vẻ cũng đã biết tình hình và sợ phải không, nhưng cứ bình tĩnh bước vào theo tôi tôi sẽ cho mọi người biết điều gì đã dập tắt nõi sợ và chiến thắng như ngày hôm nay. Đợi tui đi gửi chiếc xe cái nha!!!

Đêm nay là đêm đầu cách ly nhìn có vẻ hơi hoảng loạn phải không, vì điều này diễn ra quá nhanh và làm thay đổi cách sống của mọi người nên mọi người có chút sợ và khó khăn của riêng mình. Tôi cùng mọi người nhanh chóng sắp xếp chổ sinh hoạt và chổ ngủ vào đêm nay, đâu cũng vào đó mà có một điều chắc hầu như ai cũng phải cố gắng làm quen với chổ ngủ mới của mình, chứng “lạ chổ “ điều này rất đáng ghét tôi phải mất 4 hôm mới quen dần với việc này. Công việc của tôi và mọi người hằng ngày cũng không thay đổi nhiều đến hơn nữa tháng thì công việc cũng giảm đôi phần nhưng ai rãnh việc thì qua hỗ trợ các phòng khác chia việc cùng nhau làm. Riêng tôi thì hay phụ ở bếp, công việc này rất cao quý không đơn giản là nấu đồ ăn mà còn nung nấu cả tâm của mình, vì sinh mạng người khác nằm trong tay của mình, nên cứ hể rảnh là tôi thường xuống đây. Đó..thấy cái chị mũm mĩm đó không, người phụ nữ quyền lực nhất công ty tôi đó, làm chị giận là thôi rồi xác định bị bỏ đói luôn. Nói đùa vậy thôi! chứ chị rất yêu mến mọi người, không có đôi bàn tay khéo léo và tình yêu thương của chị nêm nếm món ăn thì xem ra cái bụng này đã không to như vậy rồi. Không chỉ có mình tôi ở bếp mà còn có những ACE khác cũng thường xuống đây phụ nên tôi mới đặt đầu tự bài là “BẾP YÊU THƯƠNG”.

Chúng tôi ăn 2 buổi nên cứ hể buổi nào ai rảnh là xuống đây, công việc cũng không  gì khó chỉ có ngồi đó và lặt 20kg rau muống từ sáng đến chiều, tôi cười mĩm, nếu làm việc này một mình thì ối dồi ôi luôn, nhưng không chúng tôi cùng ngồi quây quần bênh nhau và cùng làm việc đó rất vui vẻ. Tôi và mọi người tỉ mỉ cẩn thận loại bỏ những phần hư và xấu của rau, và cùng nhau chia sẻ về công việc cuộc sống của mỗi người từ nhỏ cho đến khi trưởng thành mà vẫn chưa lặt hết một nữa rau, những lúc nhưng vầy chỉ cần một nựu cười tỏa sáng. Nói đùa đó, chúng tôi vẫn miệt mài và hoàng thành bữa ăn để tiếp sức cho mọi người. Các bạn biết câu gì mà chúng tôi thường hay nói nhất khi ngồi cùng nhau không?  đoán xem. Là câu “không biết khi nào được về nhà nữa”, tôi không biết đã bao lần được nghe câu này rồi, mà trong khi đó chúng tôi vừa nghe tin nhà nước vừa gian hạn gói cước giãn cách thêm 30 ngày, điều đó không làm chúng tôi nản lòng mà thay vào đó là rất lạc quang thực hiện tốt công việc và 5K trong gần một tháng qua. Nhưng đã có điều gì đó sai ở đây, một tin buồn đã xét toác đi khoảnh khắc mà chúng tôi còn vui tươi, chúng tôi vừa nhận được tin rằng có hai bạn ở trong công ty bị nhiễm Covid-19, hai bạn này đã được đưa đi cách ly ở một địa điểm khác, có lẽ chính vì tin này mà mọi cảm xúc và tinh thần của mọi người đã bị giảm xúc. Chúng tôi nhanh chóng được các anh có kinh nghiệm trấn an tinh thần lấy lại bình tĩnh và thực hiện theo một số biện pháp phòng chống giãn cách mới, hầu như mọi hoạt động trong công ty đều đã dừng hoạt động kể cả bếp ăn, ưu tiên thực hiện giãn cách để đảm bảo sức khỏe mọi người là việc mà chắc sếp tôi đã quyết định rất khó khăn. Chúng tôi không được phép sử dụng máy lạnh và phải mở tung cửa sổ đón ông mặt trời, vào một ngày mới việc quan trọng cần ưu tiên là chúng tôi cần phải test nhanh sàn lọc để cách ly mọi người ra, điều đáng sợ có lẽ là câu nói sau khi đã được test “ Vào gom đô đi “ chắc sẽ có nhiều ACE hiểu câu nói này. Chúng tôi phải thực hiện điều này 2 đến 3 lần mỗi tuần và số ca nhiễm cứ mỗi lần mỗi tăng. Cái cảm giác được test nó phê lắm mọi người ạ, ai mà mũi thấp thì nên test nhiều vì nó sẽ giúp mũi của bạn cao hơn. Do chúng tôi ngưng hoạt động đột ngột và số người nhiễm ban đâu còn ít nên chúng vẫn cố gắng giữ tinh thần để hoàng thành một số đơn hàng cho khác hàng, có một điều đáng quý hơn nữa tôi sẽ kể tiếp cho bạn nghe. Chúng tôi cùng san sẻ công việc với nhau như mọi khi, tôi thì vẫn thường phụ ở bếp, nhưng lần này thì khác hơn những lần trước là chúng tôi phải tự nấu để cấp đủ bữa ăn cho mọi người, đặt biệt là những người nhiễm bệnh đang trong khu vực cách ly cần được ưu tiên chăm sóc để lấy lại sức khỏe.

Hôm nay là ngày thứ 10 tôi đã tiêm mũi đầu vaccine, số ca nhiễm của công ty hầu như đã chiếm toàn bộ công ty chỉ còn vài người, trong đó may mắn có tôi. Chúng tôi không còn nấu nướng do số người chỉ còn vài người nên đa phần là đặt những bữa cơm phần tẻ nhạt về ăn, và chúng tôi không làm việc cũng hơn 1 tuần này rồi, điều đó thật nhàng rỗi và tệ hại. Nhưng đâu đó phía bên kìa vẫn còn nghe tiếng hoạt động của máy móc và sự nhộn nhịp của mọi người vẫn cần mẫn làm việc, hãy đi theo tôi để thấy điều gì đang diễn nhé!

Mọi người thấy những người đang bưng vác miệt mài làm việc bên phía khu vực kia không, là khu vực cách ly đấy! và họ là những người F0. Đừng ngạc nhiên vì điều này! vì điều này đã nằm ở cuối tựa bài rồi  “ Tinh Thần Thép”. Chắc mọi người đang thắc mắc và đặc câu hỏi vì sao họ đang bệnh, họ cần được nghỉ ngơi mà tại sao họ vẫn phải làm việc phải không? Vì đó là trách nhiệm, vì đó là tinh thần thép, họ mạnh mẽ giành lại sức khỏe của mình và giành lại cả sức khỏe của công ty. Điều này khó có thể diễn tả hết qua lời chỉ có cùng tham gia bạn mới cảm nhận được. Tất cả mọi người ở đây đều xa nhà, xa ba mẹ, xa vợ con, có những người con mình vừa chào đời mà chỉ được nhìn mặt qua điện thoại, có những điều còn hơn thế nữa, nhưng chỉ có thể “ đồng cảnh mới đồng cảm” được nỗi buồn và khó khăn trong tâm trí họ. Có lẽ tôi chỉ có thể đứng nhìn và chúc họ thật nhiều sức khỏe!

Bằng sự cố gắng, yêu thương và đồng lòng với nhau chúng tôi đã giành lại tất cả và chiến thắng. Hôm nay trước ngày trung thu mấy hôm, chúng tôi đã gần như trở lại bình thường và cùng nhau tham gia một hoạt động làm lòng đèn mà sếp đã tổ chức, với chiếc lòng đèn mang nhiều ý nghĩa và kỉ niệm sẽ được thưởng. chúng tôi được chia thành nhiều nhóm khác nhau và kỳ hạn kế t thúc vào 12h trưa ngày mai. Mọi người nhanh chóng suy nghỉ và bàn luận với nhau, có một số người háo hức đến cả quên ăn để tranh thủ làm trước. Sáng hôm sau chúng tôi bắt tay vào làm, tuy tôi không tham gia như tôi lại quan sát thấy được sự đoàn kết tỉ mỉ và khéo léo của mọi người chăm chút từng chi tiết cho chiếc lòng đèn, vẻ mặt vui tươi sau những ngày tháng mệt mõi thiếu vắng tiếng cười vì chống lại bệnh tật đã trở lại trên khuông mặt của mỗi người, điều đó thật tuyệt đúng không!.. khi hồi chuông kết thúc là lúc những chiếc lòng đèn sẽ được tôn vinh vẻ đẹp và ý nghĩa của chúng. À chúng tôi cũng có một bữa tiệc nho nhỏ có lẽ là ăn mừng khi kết thúc cuộc thi và mừng chiếng thắng dịch bệnh. Sau bao nhiêu thời gian chờ đợi thì cũng đến giây phút này, tôi cùng mọi người chiêm ngưỡng những chiếc lòng đèn, Wow tuyệt thật, đầy đủ những hình dáng mới lạ lung linh, tôi không thể miêu tả hết những chiếc lòng đèn này, chỉ biết cười tủm tỉm vì có những chiếc lòng đèn khi được chiêm ngưỡng hình dáng và sức nặng của nó khiến bạn mất đi cả tuổi thơ. Nhưng điều đó không quan trọng bằng công sức của mỗi người bỏ ra và đặt biệt là ý nghĩa của chúng. Sau khi cảm nhận và xem xét các anh đã chọn ra nhóm chiến thắng và cùng nhau ăn mừng cho những công sức và ý nghĩa tuyệt đẹp đó.

Cuối cùng tôi cũng hoàng thành 2 mũi vaccine sau gần 3 tháng, và mọi hoạt động đã trở lại như bình thường và công ty đã chiến thắng dịch bệnh bằng niềm tin và ý chí của tất cả mọi người, chúng tôi đã nói lên được tất cả RMG không gì là không thể. tôi đi gom đồ chuẩn bị về đây! Tuy câu chuyện có lẽ sẽ đầy đủ hơn nếu có đủ thời gian, nhưng đây là một kỉ niệm tuyệt vời nó sẽ kết thúc ở đây, tôi sẽ bước tiếp cuộc hành trình theo cách của mình. Chúc tất cả mọi người thật nhiều sức khỏe và giữ vững niềm tin.

Go Top